Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
"Vì sao lúc trước anh lại từ chối em?"
Đại lão biểu thị bị từ chối rất mất mặt, nhất định phải cho một lời giải thích.
"Anh cảm thấy loại chuyện này nhất định phải có cảm giác nghi thức." An Tịch nhỏ giọng nói: "Hơn nữa nên là anh thổ lộ với em."
Lần nào Sơ Tranh cũng bất thình lình bốc lên một câu như vậy, An Tịch làm sao có thể đáp ứng được.
Chuyện quan trọng như vậy, sao có thể tuỳ tiện qua loa.
"Anh có thể hỏi em một chuyện không?" An Tịch nói chuyện vẫn mang theo một chút cẩn thận, giống như sợ chọc giận Sơ Tranh.
"Hỏi."
"Vì sao em... lại mắng anh ở trên mạng?"
Tay cắt bò bít tết của Sơ Tranh ngừng lại, dao cắt xuống dưới đĩa, phát ra một tiếng không tính là dễ nghe.
Ta nói đó không phải là ta, hắn tin không?
Sơ Tranh cẩn thận phân tích hành vi của nguyên chủ, cô cảm thấy có lẽ nguyên chủ thích An Tịch.
Dù sao nếu thật sự là anti-fan, thì sao lại mua nhiều sách của An Tịch như thế, còn cất giữ cẩn thận từng tờ áp phích của sách...
Tóm lại đồ vật trong phòng nguyên chủ, rất nhiều thứ đều liên quan đến An Tịch.
Nhưng chuyện này không liên quan gì đến cô, cô vô tội!
"Trước kia không hiểu chuyện." Người không hiểu chuyện chính là nguyên chủ! Sơ Tranh đúng lý hợp tình nói: "Không phải bây giờ em không còn nữa sao?"
An Tịch lại hỏi: "Trước kia em có quen biết anh không?"
"Có quan trọng không?"
An Tịch suy nghĩ một chút, lắc đầu.
Cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791694/chuong-1601.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.