Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Sơ Tranh khẽ vuốt sau lưng An Tịch mấy lần, thân thể run rẩy của An Tịch chậm rãi bình phục lại.
Hắn dựa vào Sơ Tranh, cũng không nói chuyện, Sơ Tranh cơ hồ không nghe được tiếng hít thở của hắn.
Sơ Tranh muốn buông hắn ra xem, An Tịch lại đột nhiên ôm chặt cô, mặt chôn ở cần cổ cô.
Sơ Tranh ôm lấy người, ngón tay từ trên hướng xuống, chậm rãi vuốt lưng hắn.
Sơ Tranh đưa một tay ra, cầm điện thoại di động của mình, leo lên Weibo.
Tin Weibo mới nhất của An Tịch bây giờ đã thất thủ, không ít người tràn vào xem náo nhiệt.
An Tịch chưa từng quan tâm chuyện fan hâm mộ, cho nên gặp phải những việc này, fan hâm mộ cũng năm bè bảy mảng.
"Có thể trả điện thoại lại cho anh được không?"
Giọng nói của An Tịch đột nhiên vang lên, hơi khàn khàn.
"Đừng xem." Sơ Tranh nói: "Em sẽ giải quyết."
Dường như An Tịch không nghe thấy lời kia, cố chấp nói: "Anh muốn xem."
"Có gì đáng xem." Sơ Tranh đỡ hắn dậy: "Trở về phòng ngủ đi, chuyện này anh không cần phải để ý đến."
Hốc mắt An Tịch ẩn ẩn đỏ lên, trong con ngươi màu hổ phách giống như bị che kín bằng một tầng hơi nước, nhìn thấy làm cho người ta cực kỳ đau lòng.
Sơ Tranh cũng không phải người thường, căn bản không dỗ dành hắn, túm hắn về phòng, đè lên giường.
"Mau đi ngủ đi."
"Anh..." Chuyện kia làm sao bây giờ, hắn không thể không làm gì được: "Anh làm sao mà ngủ được."
Sơ Tranh bình tĩnh kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791688/chuong-1595.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.