Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
"Đến nhà tôi?" Sơ Tranh hỏi Văn Thanh.
Văn Thanh lắc đầu, hắn chỉ chỉ phương hướng nhà chú Đại Tráng.
"Anh còn muốn về?" Không phải đứa con kia của Đại Tráng bắt nạt hắn sao? Bây giờ hắn còn quay lại đấy làm gì, để bị đánh sao?
Văn Thanh gật đầu, chỗ sâu đáy mắt có u ám chớp động.
"Được, tùy anh."
Sơ Tranh bảo Lăng Quân đưa hắn về.
Văn Thanh nhìn Sơ Tranh rời đi, hắn đi lên phía trước hai bước, dường như muốn gọi cô lại.
Nhưng cuối cùng hầu kết nhấp nhô mấy lần, cũng không lên tiếng.
Lăng Quân đưa người đến, lấy toàn bộ đồ Sơ Tranh cho cậu ta, đưa cho Văn Thanh.
"Anh, trong này đều là quần áo và đồ ăn, anh nhận lấy đi."
Văn Thanh gật đầu nhận lấy.
Lăng Quân bàn giao hai câu, cưỡi xe chạy đi nhanh như chớp.
-
Sơ Tranh về đến nhà, Lăng Kiều Kiều ở trong sân giặt quần áo, thấy cô trở về, vừa định nói hai câu cay nghiệt, đột nhiên nhớ đến của hành vi Sơ Tranh, im lặng không lên tiếng.
Chờ Trương Tiểu Bình trở về, thì không yên tĩnh như vậy nữa.
Đầu tiên là hỏi Sơ Tranh những ngày này đi đâu, đêm không về ngủ, cũng không thấy bóng dáng.
Vừa rồi còn trở về cùng đám côn đồ trong thôn Lăng Quân kia nữa.
Sơ Tranh không thèm để ý đến mụ ta, trực tiếp đóng sầm cửa lại.
Trương Tiểu Bình ở bên ngoài tức giận đến xém chút phát bệnh tim.
Nhiều ngày trôi qua rồi, cũng không biết bà mối kia bị làm sao, vẫn không thấy đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791534/chuong-1441.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.