Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Tinh Kiều và Tô Đề Nguyệt nói gì với nhau, Sơ Tranh không nghe thấy.
Hai người một trước một sau trở về, dường như đã đạt thành "hiệp nghị".
Tô Đề Nguyệt: "Sơ Tranh tiểu thư, Tinh Kiều xin nhờ cô chiếu cố."
Sơ Tranh vốn muốn nói không ai có thể chiếu cố nó.
Nhưng nhìn khuôn mặt nhỏ lãnh khốc của Tinh Kiều, đứng cô đơn trong làn mưa bụi, cô bực bội gật đầu.
Tô Đề Nguyệt tâm tình nặng nề.
Cha của Tinh Kiều không còn, Tinh Tuyệt lại như bây giờ.
Nếu Tinh Kiều xảy ra chuyện, Tô Đề Nguyệt cũng không biết chờ Tinh Tuyệt tỉnh lại, phải làm sao để đối mặt.
-
Hiện trường còn chưa được xử lý sạch sẽ, bên ngoài công viên đột nhiên vang lên tiếng còi cảnh sát.
Người ở hiện trường đều sững sờ, ai báo cảnh sát?
"Nhanh!"
"Chỉnh đốn lại thứ bên kia mau."
"Đừng giẫm tôi!"
"Nhanh chóng khiêng cái này đi."
Hiện trường đột nhiên trở nên tán loạn.
Sơ Tranh xách cổ áo Tinh Kiều: "Đi."
Tô Đề Nguyệt gọi Sơ Tranh lại: "Sơ Tranh tiểu thư, cùng đi ra đi."
Sơ Tranh từ chối: "Không cần."
"Thế này là coi như đã giải quyết sao?" Tinh Kiều nhìn đầy đất bừa bộn.
Nhiều dấu vết như vậy, thật sự không có vấn đề sao?
"Bọn họ sẽ thu thập."
Tinh Kiều nhìn đám người bận rộn, cảm thấy mình cần phải nghiêm túc tìm hiểu kiến thức về phương diện này một chút.
"Chủ nhân, trang viên xảy ra vấn đề rồi." Người máy bỗng nhiên lên tiếng.
Cơ hồ là đồng thời, Tô Đề Nguyệt bên kia cũng nhận được điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791438/chuong-1345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.