Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Cơm nước xong xuôi, Thư Tuyển đưa Sơ Tranh về trường học.
Sơ Tranh vừa nhảy lên tường, liền nghe thấy một tiếng quát lớn.
"Bạn học Nhan Sơ Tranh!" Chủ nhiệm giáo dục đứng dưới tường trong trường học, nghiến răng nghiến lợi: "Tôi có nên dựng một cái thang ở chỗ này cho em không!"
"Cảm ơn chủ nhiệm." Sơ Tranh rất là thong dong trấn định tiếp lời.
"Xuống đây cho tôi!" Lần này để cho tôi bắt được em leo tường vào thời gian lên lớp!!
"..."
-
Sơ Tranh ở văn phòng của chủ nhiệm giáo dục phí thời gian một tiết học mới được thả đi.
Lề mề xong hai tiết cuối cùng, Sơ Tranh xách túi sách, quy củ đi từ cổng trường ra.
Vì sao à?
Vừa tan học chủ nhiệm giáo dục đã chạy tới cửa phòng học lớp cô đứng chờ.
Cô có thể làm sao!
Cô cũng rất tuyệt vọng!
Nhóc đáng thương yếu ớt bất lực thật sự rất đáng thương.
"Tiểu Sơ, sao tớ lại có cảm giác chủ nhiệm giáo dục đang đi theo chúng ta nhỉ?"
"Chính là đi theo chúng ta đấy."
"A?" Hạ San run lẩy bẩy: "Vì sao chứ?"
"..."
Vì không cho ta leo tường.
Sơ Tranh và Hạ San vừa đi ra khỏi cổng trường không bao xa, một người đàn ông đột nhiên chặn trước mặt bọn họ.
Vóc người của người đàn ông không có gì đặc sắc, nhưng Sơ Tranh nhớ kỹ hắn ta.
Một trong số những người nằm vùng giám thị thẻ người tốt.
"Nhan tiểu thư, có thể nói chuyện được không?"
Sơ Tranh vốn muốn từ chối, nhưng ngẫm lại sự dị thường của thẻ người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791423/chuong-1330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.