Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Thi toán học chỉ là bài thi nhỏ, cũng không trông coi nghiêm lắm.
Giáo viên ngồi trên chấm bài, căn bản không nhìn bọn họ, người phía dưới chép bài nhau đến phi thường sung sướng.
Sơ Tranh một tay chống trán, một tay khác cầm bút viết chữ, tư thế bá khí không nói ra được.
Tốc độ viết chữ của cô không nhanh, nhưng mỗi bài đều không dừng lại gì.
Viết chữ tuy chậm, nhưng tốc độ hiểu đề nhanh, cho nên trung hòa với nhau, tốc độ làm bài của cô cũng không tính là chậm.
"Tiểu Sơ, điện thoại của cậu cứ rung mãi."
Bạn học Hạ San rốt cuộc không nhịn được nữa, điện thoại của Sơ Tranh rung lên không ngừng, cứ tiếp tục như thế, giáo viên cũng sẽ nghe thấy được.
Sơ Tranh bực bội ném bút, nhìn giáo viên đang chấm bài đến mê muội trên bục giảng một chút, đưa tay mò di động ra, trực tiếp đổi từ chế độ rung sang chế độ im lặng, sau đó ném về.
Hạ San nhìn một loạt thao tác của Sơ Tranh, mờ mịt gãi gãi đầu.
Không nhìn xem ai gọi cho cô sao?
Cứ quấy rối mãi, chắc là có chuyện gì đó quan trọng đúng không?
Sơ Tranh cầm bút tiếp tục viết đề.
Khi cô lật giấy bài thi, bỗng nhiên dừng lại, ánh mắt nhìn vào trong hộc bàn một chút.
Cô đột nhiên để bút xuống, mò điện thoại di động ra, mở khoá ấn mở tin nhắn nhảy ra trên màn hình.
【 Thư Tuyển: Bạn nhỏ, trốn học không? 】
【 Sơ Tranh: Không, kiểm tra. 】
Sơ Tranh đáp xong rồi ném điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791421/chuong-1328.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.