Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Thư Tuyển nhìn đồ ăn sáng kia, không động vào.
Cô thế mà lại mua bữa sáng cho mình?
Sơ Tranh cho là Thư Tuyển lo lắng cho an toàn của bản thân, lạnh như băng nói: "Không hạ độc."
"..."
Thư Tuyển ngược lại không lo lắng chuyện hạ độc.
Hắn cầm lấy đũa ăn bữa sáng có thể xưng là phong phú kia.
Sơ Tranh tùy tiện đóng nắp hòm thuốc lại, xách theo túi sách màu hồng phấn: "Tôi đi học."
Thư Tuyển theo bản năng hỏi: "Cô còn đi học?"
Trong giọng nói không hề che giấu kinh ngạc.
Không trách Thư Tuyển kinh ngạc, là Sơ Tranh biểu hiện không hề giống như một học sinh nên có.
Làm gì có học sinh nào trông thấy hắn như thế này mà mặt không đổi sắc thế kia??
"Tôi không thể đi học?"
"..." Thư Tuyển không nói lời nào, chỉ nhìn cô.
Bộ dáng nữ sinh đoan chính xinh đẹp, nhìn từ trên dung mạo, xác thực rất là nhỏ, chắc là còn chưa trưởng thành...
Chỉ là khí chất lạnh lẽo xa cách trên người cô, dường như có thể làm cho người ta coi nhẹ tuổi tác của cô.
Ánh mắt Thư Tuyển chậm chạp rơi trên túi sách màu hồng phấn kia, đáy lòng sinh ra một chút cảm giác không hài hòa.
Cô thế mà lại dùng loại túi sách màu này?
Sơ Tranh không biết Thư Tuyển đang suy nghĩ gì, ngữ điệu nhẹ nhàng nói: "Cơm trưa anh có thể tự giải quyết được không? Tôi không về."
Trường học cách nơi này quá xa, vừa đi vừa về rất phiền phức.
Hi vọng thẻ người tốt có thể tự lực cánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791406/chuong-1313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.