Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Hạ San giật mình một cái.
Nếu mà đưa thì không phải chủ nhiệm giáo dục sẽ nhìn thấy sao?
Nhưng Sơ Tranh cũng không định lấy bản kiểm điểm trong tay cô ấy về, ngược lại lấy ra một tờ khác, đưa cho chủ nhiệm giáo dục.
Chủ nhiệm giáo dục mở ra nhìn một chút: "Chữ viết của em cũng không tệ."
"Cảm ơn."
"Lần sau không được phép tiếp tục leo tường."
"..."
Sơ Tranh chỉ gật đầu, không đáp.
Chủ nhiệm giáo dục vừa xem kiểm điểm, vừa rời đi.
Hạ San đổ cả mồ hôi: "Tiểu Sơ, cậu thế mà lại viết hai bản?"
Sơ Tranh: "..."
Đại lão sao có thể có lỗi chứ!
-
Đỗ Hạ trở thành tiêu điểm trong các học sinh, khoảng thời gian này khiêm tốn hơn hẳn, cũng không chạy đến trước mặt Sơ Tranh gây chuyện nữa.
Sơ Tranh mừng rỡ vì thanh nhàn, nếu như Vương bát đản không phát nhiệm vụ cho cô, vậy thì càng hoàn mỹ.
Hôm nay là cuối tuần, Hạ San hẹn Sơ Tranh đi dạo phố.
"Tiểu Sơ, tớ đi mua trà sữa, cậu uống không?"
"..." Sơ Tranh nghiêm mặt: "Không uống."
"Ôi, đừng nha, ngon lắm đó." Hạ San cố gắng đề cử cho Sơ Tranh: "Thật đó, vị mới, tớ không lừa cậu, cực kỳ ngon, cam đoan cậu uống rồi sẽ còn muốn nữa!! Tớ đi mua, cậu ở đây đợi tớ một chút."
"..."
Cửa hàng trà sữa cho mi tiền quảng cáo sao?
Sơ Tranh đi đến dưới bóng cây có thể che nắng ở ven đường đứng.
Dưới cây còn có một cô bé con, dáng vẻ tầm bốn năm tuổi, buộc hai bím tóc, đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791402/chuong-1309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.