Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
"Cánh tay thế nào rồi?"
"Ngươi sờ sờ." Sơ Tranh đưa tay tới.
Tuyên Ảnh đặt chén trà xuống, trước tiên kiểm tra dấu ngón tay màu đen trên cổ tay Sơ Tranh, hắn tạm thời không nghĩ ra được những biện pháp khác.
"Tại sao cá chạch lại sao chạy đến Hàn Giang Thành?"
Cá chạch?
Tuyên Ảnh kịp phản ứng, Sơ Tranh nói Hà Thần.
Ngón tay thon dài của hắn chậm chạp di động, truyền ý lạnh cho Sơ Tranh: "Hắn mất đi Thần Điện che chở, còn sử dụng sức mạnh khắp nơi, pháp tắc thiên địa sớm đã phát hiện ra hắn."
Sơ Tranh trực tiếp đứng dậy, kéo tay Tuyên Ảnh ra, ngồi vào trong ngực hắn, đưa cánh tay dán lên người hắn.
Tuyên Ảnh cứng lại.
"Sơ Tranh cô nương..."
"Như vậy thoải mái." Lý do của Sơ Tranh rất chính đáng.
Tuyên Ảnh nhìn cô một chút, không nhìn ra được gì khác từ trên mặt cô, đôi mắt cũng thanh thanh triệt triệt, phảng phất như là hắn suy nghĩ nhiều.
Tuyên Ảnh đành phải tùy ý cô, một tay chụp lấy cổ tay cô, một tay khác vòng qua bên hông cô, tiếp tục lời nói vừa rồi: "Pháp tắc của thiên địa muốn tiêu diệt tất cả những sinh linh không thuộc chủng tộc người, hắn mất đi che chở, chỉ có thể trốn ở nơi nhiều người mới an toàn."
Bên trong Hàn Giang Thành có mấy trăm ngàn nhân khẩu, mượn những nhân loại này ngăn trở khí tức trên người gã, để pháp tắc thiên địa không phát hiện được gã.
Pháp tắc thiên địa không phải là người, nó cũng không biết suy nghĩ, chỉ có khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791374/chuong-1281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.