Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Cốc cốc ——
Tiếng đập cửa đột ngột vang lên, đại thúc giơ tay ra hiệu mọi người im lặng.
"Chú, là con!!"
Bên ngoài có người hô lên một tiếng.
Đám người rõ ràng đều thở phào, có người chạy tới mở cửa.
Ba thanh niên từ bên ngoài tiến đến, trong tay ba người đều cầm đồ vật: "Xem này, chúng con tìm được không ít đồ."
Đại thúc xanh mặt: "Không phải đã nói mấy đứa không được ra ngoài rồi sao, sao mấy đứa không chịu nghe lời thế hả!"
"Chúng con không đi xa, chú, chú đừng kích động." Một thanh niên trong đó vội vàng hạ hỏa cho đại thúc.
Quý Lâm ngồi ở trên ghế đẩu nhỏ, ánh mắt rơi vào trên thân người thanh niên ở sau cùng.
Dường như thanh niên phát giác được ánh mắt Quý Lâm, lần theo nhìn qua, sắc mặt cậu ta hơi trắng bệch, trên trán toát mồ hôi lạnh, bị Quý Lâm nhìn, có chút bối rối dời ánh mắt.
Ngón tay Quý Lâm đắp trên bả vai Sơ Tranh, kéo người vào trong lòng mình, dán vào bên tai Sơ Tranh nói: "Cậu ta bị cắn."
"Có người sống sót sao?"
"Ai... Chỉ rách chút da, không phải Zombie cắn, Zombie có thể lấy ra cái này sao? Không có việc gì, chỗ này lát nữa cũng nấu đi, cho bọn họ ăn."
Người thanh niên nói chuyện kia hướng về phía Sơ Tranh bên này cười ngu ngu ngốc ngốc.
Quý Lâm để Sơ Tranh dựa vào mình, trong tay mang theo túi kẹo đường, thỉnh thoảng ăn hai viên.
Bọn họ ngồi ở biên giới, Giang Như Sương ở bên kia nói chuyện đến hăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791313/chuong-1220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.