Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Đinh ——
Hàn Tĩnh bị âm thanh này làm giật mình, nhìn điện thoại trong tay một chút, kết quả ấn mấy lần cũng không sáng lên, lúc này mới nhớ tới cái điện thoại di động này đã tắt nguồn.
Hàn Tĩnh lập tức lấy điện thoại di động của hắn ta từ trong túi ra.
Có một tin nhắn.
[ Cho anh mười triệu, anh muốn chuyển khoản hay quét thẻ? ]
Hàn Tĩnh: "..."
Hàn Tĩnh đột nhiên không hiểu Sơ Tranh đang làm gì.
Hắn ta muốn ba triệu, cô cho mình mười triệu?
Lấy hiểu biết của Hàn Tĩnh đối với Mật gia, nhà bọn họ hẳn không có nhiều tiền như vậy...
Hàn Tĩnh mặt âm trầm đáp.
[ Có phải cô báo cảnh sát không? ]
[ Không có. ]
Hàn Tĩnh có chút chần chờ, không biết nên tin hay không.
[ Tốt nhất là thế, bằng không thì cô chờ nhặt xác cho niềm vui mới của mình đi! Tôi chỉ cần ba triệu, tốt nhất cô đừng giở trò! ]
Hắc!
Thằng nhãi này sao mà ngu thế chứ!
Cho thêm tiền ngươi cũng không cần.
Hàn Tĩnh là sợ có bẫy, làm gì có ai tống tiền mà còn tăng thêm?
Sơ Tranh tăng giá thất bại, mặt không cảm xúc đánh chữ, ánh sáng của màn hình điện thoại xẹt qua đáy mắt cô, nổi lên một mảnh lạnh lẽo.
[ Anh dám động vào một cọng tóc của Úc Giản thử xem. ] Lột sạch tất cả lông trên người ngươi!
Hàn Tĩnh bên kia một phút sau mới đáp lại.
[ Bây giờ cô chỉ còn một tiếng! ]
-
Một tiếng sau, Hàn Tĩnh đúng giờ gọi điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791270/chuong-1177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.