Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Chờ sau khi tất cả mọi người rời đi, Úc Giản đi lấy xe, một mình Sơ Tranh đứng chờ ở cửa.
"Tiểu Sơ..."
Nghe thấy âm thanh, Sơ Tranh quay đầu nhìn lại, Hàn Tĩnh đi từ bên trong ra, mùi rượu nồng đậm đập vào mặt.
"Tiểu Sơ, thật sự là em rồi, anh còn tưởng rằng nhìn lầm." Hàn Tĩnh giơ tay liền muốn kéo cô: "Tiểu Sơ, gần đây em đều trốn tránh anh, em có biết anh khó chịu cỡ nào không?"
Sơ Tranh tránh khỏi tay Hàn Tĩnh: "Hàn tiên sinh, chúng ta đã không có bất cứ quan hệ gì, đừng tìm chết."
Hàn Tĩnh giống như nghe không hiểu lời cô nói: "Tiểu Sơ em cho anh một cơ hội, để anh giải thích cho em có được không?"
Lén lút muốn ở cùng Mục Khả Khả là ngươi, hiện tại đã cho các ngươi ở bên nhau, sao còn quấn lấy không buông?
Khăng khăng phải phải ăn trong bát nhìn trong nồi à?
Sơ Tranh ngăn chặn bão táp mưa đạn loạn thất bát tao trong đầu, duy trì được hình tượng cao quý lãnh diễm: "Chúng ta không có gì để nói nhiều."
"Tiểu Sơ em còn nhớ thời đại học không, chúng ta cùng nhau đến trường, cùng nhau đọc sách, còn có chúng ta cùng đi xem mưa sao băng..."
Sơ Tranh suy nghĩ một chút, nói: "Trở về tôi liền nằm viện vài ngày."
Nguyên chủ không có ý định đi, nhưng Hàn Tĩnh mặt dày mày dạn cầu xin cô ấy, nguyên chủ không tiện từ chối, chỉ có thể đi, còn không dám nói cho Hàn Tĩnh biết chuyện mình sinh bệnh.
Hàn Tĩnh không biết có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791262/chuong-1169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.