Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Đối phương đáp: "Chủ đơn là một vị tiểu thư họ Mật."
Đáp án trong đáy lòng được xác minh.
Không nói rõ được cũng không tả rõ được cảm xúc xông tới, làm hắn có ngàn vạn suy nghĩ, nhưng khi muốn bắt được một ý niệm thì trong đầu lại là trống rỗng, chỉ còn lại mờ mịt luống cuống.
Úc Giản ôm hoa đóng cửa lại, bó hoa này đặc biệt lớn, cho dù là hắn ôm, cũng sắp không thấy rõ đường.
Úc Giản đặt hoa lên bàn trà phòng khách, đi đến phòng ăn ngồi xuống, lật tìm trong điện thoại một dãy số.
Hắn không lưu số này, cũng chỉ gọi có một lần, chính là lần trước khi đi tìm cô.
[ Úc Giản: Vì sao lại tặng hoa cho tôi? ]
[ Sơ Tranh: Có tiền. ]
[ Úc Giản:... ]
-
"Mọi người biết chưa, cô gái mà trước đó bác sĩ Úc đi cùng ấy, quyên tặng một nhóm thiết bị chữa bệnh cho bệnh viện đấy."
"A? Cô nghe từ đâu vậy?"
"Tôi đưa đồ đến cho viện trưởng, trong lúc vô tình nghe thấy. Đây không phải trọng điểm, trọng điểm là cô ấy là bởi vì bác sĩ Úc nên mới tặng!"
"A?"
Thiết bị chữa bệnh động một tí là mấy chục vạn, thậm chí hơn trăm vạn, người ta tặng không phải là một cái, mà là một nhóm.
"Gần đây có phải bác sĩ Úc có số đào hoa không?"
"Bác sĩ Úc của chúng ta là chiêu bài đấy, mỗi ngày đều đang có số nào hoa mà."
"Cũng đúng..."
Những lời đồn đại như thế này ở bệnh viện lúc đầu chỉ có số ít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791250/chuong-1157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.