Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Sơ Tranh không nói dẫn Minh Tiện đi tìm thuốc giải, chỉ nói dẫn hắn ra ngoài giải sầu một chút, vì chiếu cố đủ thứ bệnh loạn thất bát tao của Minh Tiện, cả nhánh đội ngũ phá lệ xa hoa.
Minh Tiện vén màn xe nhìn ra bên ngoài một chút, núi xanh nước chảy, nhàn vân dã hạc, làm tâm hồn người ta thanh thản, tâm tình cũng chuyển biến tốt hơn không ít.
Sơ Tranh dựa vào thành xe đọc sách, bên cạnh đốt hương an bình.
Cuộc sống như thế, lúc trước Minh Tiện nghĩ cũng không dám nghĩ.
Minh Tiện hạ màn xe xuống, chuyển đến chỗ Sơ Tranh, Sơ Tranh liếc hắn một cái, người sau trực tiếp đổ vào trên đùi cô: "Chúng ta sẽ đi đâu?"
"Tùy tiện đi dạo." Sơ Tranh dịch chuyển sách khỏi, để hắn gối thoải mái hơn một chút: "Chàng không thích ở bên ngoài?"
"Không có." Minh Tiện câu một chùm tóc của Sơ Tranh lên, đặt ở chóp mũi khẽ ngửi: "Ở cạnh nàng thì nơi đâu cũng được... Chỉ là có đôi khi cảm thấy giống như đang nằm mơ. Sợ mộng tỉnh lại, nàng sẽ không ở đây nữa."
"A..."
Minh Tiện thở hốc vì kinh ngạc.
"Nàng bóp ta làm gì?"
Sơ Tranh buông cánh tay đang bóp hắn ra, lý lẽ hùng hồn: "Để chàng biết không phải đang nằm mơ."
Minh Tiện: "..."
Sơ Tranh và Minh Tiện giao tiếp ánh mắt, trong không khí không khỏi an tĩnh lại, âm thanh bên ngoài dường như cũng biến mất không thấy gì nữa.
Cô chậm rãi cúi đầu xuống, ngậm lấy môi Minh Tiện, trằn trọc hôn hắn.
Cạch ——
Mặt nạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791227/chuong-1134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.