Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Nữ hài tử bên kia, chậm rì rì phun ra mấy chữ: "Để phòng ngừa vạn nhất."
Cao Tề: "..."
Để phòng ngừa vạn nhất ông nội ngươi!
Cao Tề ép buộc mình tỉnh táo lại, không mò ra đối phương có ý gì, không thể kích động.
"Ngươi muốn hỏi gì?"
Ánh mắt Sơ Tranh nghiêng nghiêng, nhìn về phía kiến trúc đằng sau cô: "Khâu Nhạc Hà cũng ở đây, gọi ông ta ra đây."
Ba chữ Khâu Nhạc Hà, làm Cao Tề đổi sắc mặt.
Đáy lòng lão ta có một số suy đoán không tốt.
Nhưng mà...
Khâu Nhạc Hà nói, ma đầu kia là nam mà?
Bây giờ sao lại là cô nương?
"Có phải cô nương lầm rồi không, chỗ ta là đảo Thất Tinh, Khâu Nhạc Hà thân là Minh chủ, sao lại xuất hiện ở đây?"
Cao Tề không chịu thừa nhận.
-
Người bên phía Lương Huyên cũng là một mặt kinh nghi.
Sao Khâu Nhạc Hà lại ở chỗ này?
Mà Sơ Tranh chỉ hời hợt hỏi: "Ngươi không cần đệ đệ của ngươi nữa?"
Cô nâng tay lên, đầu ngón tay trắng nõn quấn một vòng trong không khí, chỉ thấy Cao Dũng không biết sống chết bên kia, đột nhiên có động tĩnh.
"Ca... Ca, Đại ca, cứu ta!! Cứu ta, mau cứu ta!!"
Cao Dũng kêu cực to, lộ ra phá lệ chói tai.
Gã bắt đầu giãy dụa, thân thể không ngừng lắc lư trên không trung.
Nhưng gã càng lắc lư, thì càng kêu đến khốc liệt hơn.
"Ca... Cứu ta... Bọn họ biết tất cả mọi chuyện, bọn họ biết hết, ca mau cứu ta!! Ta không muốn chết, ta không muốn chết!"
Theo tiếng Cao Dũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791214/chuong-1121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.