Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Nữ tử kia bị dọa nhảy dựng.
Vị công tử mà vừa rồi nhìn qua còn không có uy hiếp gì, đột nhiên lộ ra khí thế doạ người như thế, làm nữ tử cứng đờ chỗ.
"Khụ khụ..."
Minh Tiện chống đỡ lan can ho khan.
Nữ tử cắn cắn môi, quyết định, tiếp tục đi lên phía trước: "Công tử, ngươi không sao chứ."
Minh Tiện lui về phía sau, tay nữ tử rơi vào khoảng không, nàng ta cố gắng gạt ra một nụ cười: "Công tử, ta chỉ là thấy ngươi khó chịu, ngươi không sao chứ?"
"Ngươi đang làm gì?"
Thanh âm quen thuộc làm thân thể Minh Tiện cứng lại, đáy lòng tự dưng dâng lên bối rối.
Nhưng mà một giây sau hắn lại mờ mịt nghĩ, hắn lại không làm gì cả, hoảng cái gì?
Minh Tiện che lấy bả vai bị thương còn chưa tốt lên của mình, sử dụng kiếm chống đỡ thân thể, không lên tiếng.
Nữ tử kia cũng không để Sơ Tranh vào mắt, lúc hai người tiến vào, rõ ràng nàng ta nhìn thấy, cô nương kia để công tử này làm chủ, chuyện về sau, đều là nàng bận bịu giải quyết.
Ở cổ đại, chỉ có thuộc hạ mới có thể làm những chuyện này.
Nàng ta tự gán cho Sơ Tranh vị trí tùy tùng này một cách rất tự nhiên.
"Ta cùng vị công tử này nói hai câu..."
Nữ tử còn chưa nói hết lời, liền thấy cô nương đằng sau tiến lên, một tay đỡ công tử kia, một tay vòng qua eo công tử, cơ hồ là nửa ôm lấy hắn.
Mà công tử kia đến nửa phần giãy dụa cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791198/chuong-1105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.