Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Giang hồ lớn như vậy, luôn có người có thể biết Minh Tiện.
Dù sao Hàn Thê Thê cũng hành tẩu trong giang hồ, nói có cơ hội gặp qua Minh Tiện cũng còn nghe được.
Sơ Tranh thu tầm mắt lại.
Hàn Thê Thê âm thầm thở phào, không biết vì cái gì, khi bị cô nương này nhìn, luôn cảm thấy toàn thân bốc lên hơi lạnh.
Hàn Thê Thê quan sát Minh Tiện vài lần, nói: "Ta nghe nói Phạm Tiên giáo bị vây công, giáo chúng tử thương vô số, giáo chủ không rõ sống chết."
Cái tin đồn này bên ngoài đều có thể nghe thấy, cũng không phải là tin tức lớn gì.
Bởi vậy Hàn Thê Thê nói ra cũng không có gì phải cố kỵ.
Nàng càng tò mò, vị sát nhân điên cuồng Minh giáo chủ này sao lại ở chỗ này... mà còn ở cùng một cô nương.
Minh • giáo chủ • Tiện buông cái bát không xuống, cầm kiếm, đứng dậy: "Ngươi dẫn nàng ta tới làm gì?"
Sơ Tranh nói: "Xem vết thương cho ngươi."
Minh Tiện: "Ta không có vết thương. Ai cho ngươi tự tiện làm chủ?"
Ánh mắt hắn đảo qua Hàn Thê Thê, nữ tử này có chút quen mắt, nhưng không nhớ rõ từng gặp ở đâu.
"Cần ai cho phép? Ngươi bây giờ ăn, uống, dùng, cái gì cũng là của ta." Ngay cả ngươi cũng là của ta!
Minh Tiện: "..."
Minh Tiện cất bước liền đi ra ngoài.
Sơ Tranh giơ tay cản hắn: "Đi đâu?"
Trong giọng nói của Minh Tiện có hương vị hờn dỗi: "Không ăn của ngươi uống của ngươi dùng của ngươi nữa."
Tay Sơ Tranh ngăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791194/chuong-1101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.