Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Sơ Tranh gọi Ân nhị thiếu chuẩn bị rời đi lại: "Tinh thần lực của Cảnh Lan không thể khôi phục sao?"
Ân nhị thiếu ngờ vực: "Cô hỏi chuyện này làm gì?"
Sơ Tranh: "Tùy tiện hỏi một chút."
Ân nhị thiếu quay lại, chống đỡ lan can, ngồi lên.
"Việc này à... Khó." Ân nhị thiếu nói: "Cảnh Lan bị thương rất nghiêm trọng, tinh thần lực là tổn thương vĩnh viễn, cho dù là dịch chữa trị tinh thần cũng không nhất định có thể chữa trị được."
"Không có những biện pháp khác?"
Ánh mắt Ân nhị thiếu nhìn chằm chằm cô vài giây, chậm rãi lắc đầu: "Không có."
"Ồ."
"Nếu như không phát sinh sự kiện kia, hiện tại Cảnh Lan đại khái đã là người được sùng bái nhất trong tinh hệ rồi."
"Chân tướng của sự kiện kia anh biết à?"
Ân nhị thiếu dáng vẻ lưu manh huýt sáo: "Tôi không biết, nhưng tôi tin tưởng Cảnh Lan, hắn không phải người như vậy, hắn sẽ không uổng phí nhiều tính mạng như vậy, nhất định là lúc đó đã phát sinh chuyện khác."
Sơ Tranh: "Nếu có nguyên nhân khác, vậy vì sao hắn không nói?"
"... Chắc là không thể nói." Trong mắt Ân nhị thiếu hiện lên một tia ý cười: "Con người hắn kỳ thật có đôi khi cũng rất mâu thuẫn. Tình nguyện tự mình gánh chịu một mình, cũng sẽ không nói với người khác một chữ... Cô biết nguyện vọng của hắn là gì không?"
Sơ Tranh đoán mò một cái: "Vũ trụ hòa bình."
"..."
Ân nhị thiếu đột nhiên không nói.
Đáy lòng Sơ Tranh hơi hồi hộp một chút.
Không phải đoán đúng chứ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791165/chuong-1072.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.