Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Tinh cầu này vô cùng cằn cỗi, nhưng không còn cách nào, có người cả mấy thế hệ đều ở nơi này, bọn họ giãy dụa không đi.
Có người thì bởi vì một số nguyên nhân, lưu lạc đến nơi này, không thể đi ra ngoài.
Nơi này tràn đầy nghèo khó, cực khổ, tội ác.
Hiện tại tinh cầu này, đang bị phá vỡ.
Sơ Tranh quét mắt nhìn kiến trúc bốn phía, nhanh chóng đi ngang qua.
Nơi này hết thảy kiến trúc đều thập phần lạ lẫm, các loại vật bằng kim loại, người máy bị vứt bỏ ở trên đường, xe bay treo trên nhà lầu...
Sơ Tranh dựa theo ký ức của nguyên chủ, một đường đến địa điểm nơi thuyền đen của tinh cầu đỗ.
Nơi này cách chiến trường phía trước hơi xa, nhưng nơi này không hề yên tĩnh.
Vô số người tụ tập ở đây, chen chúc về phía trước.
Khóc rống, tuyệt vọng la hét, tiếng chửi rủa khó nghe...
Mà ở trước đám người này, có một chiếc phi thuyền đang đậu.
Phi thuyền hơi cũ nát, nhưng không trở ngại những người này dồn dập chen chúc về phía đó.
Phía trước phi thuyền có người đứng, trong tay bọn họ cầm súng, không giống như súng bình thường lắm, nguyên chủ chưa từng thấy qua.
Sơ Tranh rất nhanh liền nhìn thấy hiệu quả sử dụng của súng kia.
Trực tiếp đem một người gây sự, nổ tung thành bột phấn.
Trâu bò!
Sơ Tranh đứng bên ngoài, theo thói quen quan sát bốn phía, sau khi xác định được chỗ cô muốn đi, lúc này mới bắt đầu hành động.
"Đây là chuyến cuối cùng, nếu các người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791145/chuong-1052.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.