Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Sơ Tranh xuống lầu, chỉ tìm được một chút điểm tâm ngọt trong tủ lạnh.
Sơ Tranh hâm nóng một ly nước mật ong, cùng với món điểm tâm ngọt đưa lên cho hắn.
Đứa bé con kia nằm lỳ ở trên giường, đôi mắt trợn thật lớn, quai hàm hơi phồng lên.
Sơ Tranh: "..."
Sơ Tranh ôm lấy người, phòng ngừa hắn động loạn, trực tiếp để hắn ngồi trên người mình.
"Tôi muốn Bảo Bảo." Dư Tẫn đẩy cô: "Trừ Bảo Bảo, ai cũng không được chạm vào tôi, cô đi ra!"
"Nhìn rõ em là ai không!" Sơ Tranh đè ép tay hắn, giọng điệu có chút không tốt.
Dư Tẫn thật lòng nhìn cô vài giây: "Bảo Bảo em rất dữ."
"..."
Thẻ người tốt uống say sao lại đáng ghét như thế chứ!
"Ăn đi."
"Muốn Bảo Bảo đút."
"Không ăn thì thôi."
"Muốn Bảo Bảo đút." Dư Tẫn cực kỳ cố chấp.
"Anh có ăn không?"
"Không!"
"Em đưa đi."
"Anh đói."
"Tự ăn."
"Muốn Bảo Bảo đút."
Đối thoại lâm vào trong vòng lặp vô hạn.
Cuối cùng Dư Tẫn ủy khuất ba ba vươn tay lấy điểm tâm ra, đầu ngón tay trắng nõn nắm lấy điểm tâm, bỏ vào trong miệng.
Sơ Tranh bưng nước mật ong, thỉnh thoảng cho hắn uống một ngụm.
Ăn xong điểm tâm, Dư Tẫn đổ vào trong ngực Sơ Tranh, thở ra một hơi, mang theo hương khí ngọt ngào.
"Bảo Bảo, anh rất ngọt, em hôn hôn."
Thanh âm của hắn cũng vang lên ngay sau đó.
Sơ Tranh: "..."
Không đợi Sơ Tranh trả lời, Dư Tẫn tự mình tìm tòi hôn qua.
Hai người ngã xuống giường, Dư Tẫn nằm sấp ở trên người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791143/chuong-1050.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.