Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Thư phòng.
Dư Tẫn ngồi ở trên bàn, chân trần đạp lên mép ghế, suy nghĩ có chút bay xa, nhìn chằm chằm vào chỗ nào đó trên hư không.
Sơ Tranh tiến vào liền trông thấy một hình ảnh như thế.
Sơ Tranh nhìn về phương hướng Dư Tẫn nhìn một chút, một loạt giá sách, cũng không biết đang nhìn cái gì.
Sơ Tranh đập lên chồng sách bên cạnh: "Dư Tẫn."
"Bảo Bảo?" Dư Tẫn quay đầu: "Ăn cơm chưa?"
"Ăn cơm cái gì, anh là heo sao?" Cả ngày chỉ biết ăn, cũng không thấy anh béo thêm lạng thịt nào, đồ ăn ăn vào đều đi đâu cả rồi!?
"..."
Sơ Tranh chuyển tới chính diện hắn: "Anh đang nhìn cái gì thế?"
"Không nhìn cái gì, anh đang suy nghĩ."
"Suy nghĩ cái gì?"
"Suy nghĩ vì sao Bảo Bảo lại đẹp như thế."
Hai tay Sơ Tranh chống lấy mặt bàn, cơ thể Dư Tẫn hơi ngửa ra sau.
Mặt Sơ Tranh cách hắn rất gần, cánh môi đã sắp dán lên môi hắn.
Dư Tẫn nói khẽ: "Bảo Bảo, em muốn ở thư phòng hôn anh sao?"
"Không được?"
Con ngươi Sơ Tranh hơi nheo lại, giống như hắn nói không được, cô sẽ lập tức ở đây làm hắn.
"... Được. Nhưng em không đóng cửa, chú Bạch sẽ vào." Dư Tẫn nhìn ra phía cửa.
"Chú Bạch trông thấy sẽ ra ngoài."
"Nhưng mà... ưm..."
Thân thể Dư Tẫn nghiêng xuống, chồng sách bên cạnh ào ào rơi xuống đất.
Chú Bạch nghe thấy âm thanh, vội vàng tiến vào, trông thấy hình ảnh trong thư phòng, mặt mo đỏ ửng, cấp tốc lui ra ngoài, đóng cửa thư phòng lại.
Sơ Tranh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791140/chuong-1047.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.