Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Lúc xuống lầu Dư Tẫn cũng đang nhịn cười.
Không biết Sơ Tranh nói gì với bọn họ.
Dư Nguy và đồng bạn ăn cơm cùng anh ta, gắng gượng ăn hết bàn đồ ăn kia.
Phân lượng thức ăn ở chỗ này cũng không nhiều, nhưng Sơ Tranh chọn rất nhiều.
Không đến mức quá xấu mặt, nhưng khó chịu thì nhất định.
Dư Nguy từ trước đến nay luôn khống chế cảm xúc rất tốt, vừa rồi cũng có chút thất thố.
Dư Tẫn không khỏi lau mắt mà nhìn Sơ Tranh.
Vừa đúng, sẽ không huyên náo đến thái quá, lại có thể làm cho đối phương khó chịu.
"Cô chỉnh hắn như thế làm gì?" Dư Tẫn dựa vào Sơ Tranh: "Hắn đắc tội với cô?"
Hắn nhớ kỹ hình như Dư Nguy chưa từng làm gì cô mà?
Hai người cùng lắm cũng chỉ từng gặp mặt hai lần...
Sơ Tranh trầm giọng nói: "Có tiền." Không phải đắc tội với anh sao?! Bằng không thì cô giày vò anh ta làm gì.
Dư Tẫn giống như tùy ý hỏi: "Sao cô lại có tiền như thế?"
Nội tâm Sơ Tranh phiền muộn, nửa ngày sau mới kéo căng khuôn mặt nhỏ: "Tôi cũng muốn biết."
Tại sao Vương bát đản lại chọn cô.
Cũng bởi vì cô lợi hại sao?
Cô lợi hại cũng không phải lỗi của cô mà!
【...】 Ta mẹ nó nếu biết cô như thế, thì đánh chết ta cũng không chọn cô!
Dư Tẫn khẽ cười một tiếng, cánh tay khoác lên trên vai cô, hơn phân nửa lực lượng đều đặt trên đó: "Cô có muốn có nhiều tiền hơn không?"
"Không, tôi không muốn." Sơ Tranh giống như bị virus
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791122/chuong-1029.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.