Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Không khí bỗng yên tĩnh lại.
Chú Bạch cũng không dám nhìn, cúi thấp đầu giả bộ như mình không tồn tại.
Hiện tại ông tuyệt đối không hoài nghi, cô gái này có khả năng sẽ từ chối tiên sinh nhà ông.
Nếu tiên sinh bị từ chối...
Chú Bạch cảm thấy có thể mình sẽ bị diệt khẩu.
Trong lòng bàn tay Dư Tẫn nóng lên, tay cô gái đặt vào, rất không khách khí nắm chặt, đầu ngón tay lướt qua lòng bàn tay hắn.
Dư Tẫn cảm thấy đáy lòng cũng theo vết tích kia, nổi lên gợn sóng.
Có chút... Không giải thích được.
Nhưng cũng không làm hắn chán ghét phản cảm.
Ngón tay hắn nắm chặt, khóe miệng khẽ giương, lộ ra một ý cười tản mạn.
-
Có lẽ là vì phối hợp với trang phục Dư Tẫn mặc, quần áo đưa tới cũng không khoa trương quá mức.
Sơ Tranh thay lễ phục, còn phải trang điểm.
Ai.
Đã nói không đi tham gia yến hội gì đó rồi mà.
Phiền chết mất.
Nếu không phải vì thẻ người tốt...
Sơ Tranh hít sâu mấy hơi, nhịn xuống táo bạo dưới đáy lòng.
Cũng may chú Bạch gọi chuyên viên trang điểm tới, trang điểm ở ngay trong biệt thự, không cần lăn qua lộn lại nhiều.
Dư Tẫn ngồi ở phía sau, áo khoác thoải mái hơi mở ra, một tay chống cằm, như có điều suy nghĩ nhìn cô gái bên kia.
Vừa rồi tại sao mình lại muốn mời cô chứ?
Rõ ràng là bị giam ở đây, hiện tại ngược lại giống như cô thành chủ nhân, mình thành khách nhân.
Riêng biệt độc hành sao?
Không...
Từng có rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791111/chuong-1018.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.