Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
"Tiểu Phượng Hoàng?" Đồ Yếm nhìn Sơ Tranh vẫn còn đang nằm một chút, gọi hai tiếng vẫn không đáp lại hắn, Đồ Yếm tiến vào: "Tiểu Phượng Hoàng, trời sáng rồi, nên dậy thôi."
Trước đây Sơ Tranh đều dậy rất sớm, Đồ Yếm rất ít khi trông thấy Sơ Tranh muộn như vậy rồi mà vẫn chưa dậy.
Sơ Tranh nằm nghiêng, giống như hơi không kiên nhẫn lên tiếng: "Không muốn, ta muốn ngủ một lát."
Đồ Yếm muốn nhìn Sơ Tranh một chút, kết quả cô trực tiếp kéo da thú đang đắp bên hông, phủ lên đầu.
Đồ Yếm hơi sửng sốt.
"Vậy... Nàng ngủ thêm một lát đi."
Đồ Yếm đứng dậy rời đi.
Đi tới cửa, quay đầu nhìn thân ảnh trên giường một chút, bàn tay nắm lấy khung cửa hơi siết chặt.
Giữa trưa Đồ Yếm dựa theo cách trước đó Sơ Tranh từng làm, nướng chín thịt, sau đó đưa đồ ăn vào.
Sơ Tranh vẫn không để ý tới hắn, giọng nói càng không kiên nhẫn hơn so với trước đó.
Đồ Yếm trầm mặc buông đồ vật xuống.
Lúc này bọn họ đang ở trên một ngọn núi, phía dưới chính là chợ phiên, từ nơi này có thể trông thấy rõ ràng khung cảnh trong chợ phiên.
Đồ Yếm nhìn qua chợ phiên dưới núi, hơi xuất thần.
Hai ngày tiếp theo, Sơ Tranh đối với hắn đều rất không kiên nhẫn, mặc dù đã dậy, nhưng cũng không nguyện ý nói chuyện với hắn.
Trước kia ban đêm không cần hắn nói gì, Sơ Tranh đã mặt không cảm xúc đi tới, chiếm lấy vị trí của hắn, muốn mình biến về bản thể ôm cô
Hai ngày nay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791094/chuong-1001.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.