Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Đêm trước kỳ thi tốt nghiệp trung học.
Ánh sáng trong phòng khách lờ mờ, nữ sinh nằm trên ghế sofa, chân dài tùy ý rũ xuống mép ghế sofa.
Nữ sinh đột nhiên khẽ động, cô ngẩng đầu nhìn sang bên kia.
Thiếu niên đang bò từ đầu bên kia qua, thấy cô tỉnh lại, cũng không cẩn thận dè dặt nữa, trực tiếp nhào tới, chen lên ghế sofa.
"Cô."
"Hơn nửa đêm không ngủ còn làm gì thế?"
"Em không ngủ được." Thanh âm thiếu niên nhè nhẹ, giống như gió đêm, phất qua mặt hồ yên tĩnh, tràn lên gợn sóng nhỏ xíu.
Không ngủ được thì liên quan gì đến ta!!
Ta ngủ được nha!
Ta mẹ nó đã cho hắn ngủ giường rồi, bây giờ hắn còn muốn cùng ta chen chúc trên cái ghế sofa nát này, thích hợp sao?!
Sơ Tranh dịch ra ngoài một chút, kéo người ôm vào trong ngực: "Đừng lộn xộn, nhìn tôi ngủ."
Kiều Liễm: "???"
"Cô."
Sơ Tranh không để ý tới hắn.
"Cô ơi... cô?"
Kiều Liễm lắc cánh tay cô.
"..." Sơ Tranh nhịn một chút: "Làm gì?"
"Cô, em khẩn trương. Ngày mai sẽ thi, em sợ em thi không tốt."
Sơ Tranh sờ đầu hắn, mái tóc mềm mại làm cho tâm tình cô thư giãn hơn một chút, không thèm để tâm mà nói: "Thi không tốt thì thi không tốt, không sao cả."
Kiều Liễm: "Cô, không có giáo viên nào như cô đâu." Có giáo viên nào lại đi nói những lời như vậy chứ.
Sơ Tranh: "Tôi cũng không muốn làm giáo viên."
Kiều Liễm: "..."
Kiều Liễm đột nhiên chống thân thể ngồi dậy, Sơ Tranh cho là hắn muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791063/chuong-970.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.