Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Mạnh Vũ chạy xong đầu tiên, cậu ta chống đầu gối thở, mồ hôi theo gương mặt chảy xuống.
Cậu ta khẽ ngẩng đầu, nhìn về phía rào chắn trên sân thể dục.
Thiếu niên vừa rồi còn ở đó đã không thấy đâu.
Có người ngo ngoe lục tục chạy xong mười vòng, dừng lại bên cạnh Mạnh Vũ: "Anh Vũ, chúng ta nghe lời cô ta làm gì?"
"Cô ta không dễ đối phó như các giáo viên khác đâu." Mạnh Vũ nói: "Quan sát trước đã."
Mọi người nhìn nhau vài lần.
Lần đầu giao phong, bọn họ cũng cảm giác được, cô giáo này, không giống với các giáo viên khác.
"Có phải cô ta mặt đơ không, thời gian dài như vậy, em cũng không thấy trên mặt cô ta có cảm xúc gì khác."
"Vừa rồi không biết cô ta gọi Chu Tử đi làm gì, anh xem bây giờ Chu Tử còn đang chạy kia kìa."
Trên bãi tập chỉ còn lại một nam sinh, đại bộ phận học sinh đều nhìn cậu ta.
Cuối cùng cũng chạy xong hai mươi vòng, Chu Tử đã mệt lả cả người, trực tiếp ngồi xuống đất.
Người bên cạnh đỡ cậu ta lên.
Sơ Tranh đúng lúc đi tới: "Trở về phòng học."
Mạnh Vũ không lên tiếng, tất cả mọi người giữ yên lặng.
Chu Tử được người đỡ trở về phòng học.
Trong phòng học có người.
Thiếu niên ngồi ở vị trí gần cửa sổ, một tay chống cằm, một tay khác cầm bút, đang tô tô vẽ vẽ, đeo tai nghe, đối với người lần lượt tiến vào đều mắt điếc tai ngơ.
Mạnh Vũ đi qua bàn của thiếu niên, không biết là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791036/chuong-943.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.