Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Trì Kính lại chạy.
Sơ Tranh xém chút nữa đạp lăn cái bàn.
Xem ra cần phải nghĩ cách nhốt hắn lại mới được.
Không ngủ được với thẻ người tốt, cô không cam tâm!
Thẻ người tốt của cô, dựa vào cái gì mà không cho ngủ!
Thua thiệt lớn!
Dù thế nào cũng phải ngủ một lần!
"Ha ha, cô làm gì thế?"
Sư Âm đã lâu không thấy, đột nhiên xuất hiện từ trên trần nhà, trong ký túc xá nháy mắt trở nên đỏ như máu.
Đặc hiệu ra sân vẫn trước sau như một.
Tâm tình Sơ Tranh vốn đã không tốt, trông thấy cái đặc hiệu dọa người này, tâm tình càng không tốt hơn, túm lấy đồ vật liền ném về phía Sư Âm.
"Ai, sao cô cứ hung ác như thế hả." Sư Âm tránh đi: "Những thứ này lại không đập trúng tôi được."
Sơ Tranh nhìn cô ấy.
Sư Âm: "..."
Cô ấy thu đặc hiệu lại, nhảy từ trần nhà xuống, ngồi trên bàn: "Gần đây cô đang làm gì thế."
"Không làm gì cả."
Sư Âm trợn mắt trừng một cái.
Cô ấy quay đầu dò xét bốn phía: "Cái kia... quỷ kia đâu?"
Sơ Tranh không đáp. Ánh mắt lãnh đạm nhìn cô ấy: "Cô có việc?"
"Không có việc gì a, không thể tìm cô sao? Một con quỷ như tôi nhàm chán đến cỡ nào, gần đây cô cũng không ở nhà, tôi đã sắp nghẹn chết rồi."
"Nhiều quỷ như vậy, cô tìm bọn họ đi, tìm tôi làm gì." Ta là người! Bản chất giống loài hoàn toàn khác với ngươi, có thể tha cho ta được không.
"Nhìn chán cả rồi, chẳng có gì thú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791023/chuong-930.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.