Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
"Tiểu nha đầu, mở nó ra."
"Sao anh không đích thân đến?" Cái gì cũng sai sử ta, ta là người hầu của ngươi chắc!
"Ta là quỷ." Trì Kính nâng hai tay lên, xoay chuyển hai lần, mặt mày mỉm cười: "Chỉ có thể do cô làm thay, tiểu nha đầu, xin nhờ cô."
Sơ Tranh: "..."
Quỷ không tầm thường nha!
Khi ngươi sờ ta, không phải rất dễ dàng sao?
Sơ Tranh thử mở rương ra, nhưng cái rương không nhúc nhích tí nào, cũng không thấy chỗ nào có khóa.
Đầu ngón tay Sơ Tranh phất qua đường vân trên cái rương, ẩn ẩn có một cỗ âm khí lưu chuyển ở đầu ngón tay cô, giống như rất quen thuộc với cô.
Thần sắc Sơ Tranh không thay đổi thu tay lại, tìm một cái rìu chữa cháy tới bổ cái rương.
Trì Kính không ngăn cản cô, rõ ràng là có thể.
Rìu chữa cháy bổ vào trên rương, Sơ Tranh trông thấy phù văn giống như lấp lóe lên hai lần, nhưng rất nhanh liền tắt lịm xuống, bao gồm cả đường vân cũng đều mơ hồ.
Phù văn mất đi hiệu quả.
Sơ Tranh lần nữa bổ xuống, cái rương theo tiếng mà nứt.
Trong rương không có thi cốt.
Chỉ có một đám sương mù dày đặc.
Trong nháy mắt khi cái rương bị bổ ra, đám sương mù kia tràn ra, hoàn toàn tiến vào thân thể Trì Kính.
"Anh lừa tôi." Sơ Tranh quay đầu nhìn hắn.
Bên ngoài Trì Kính không có gì thay đổi, nhưng Sơ Tranh cảm giác được, hắn đang trở nên cường đại.
Trì Kính giơ tay lên nhìn, đầu ngón tay thon dài trắng nõn, chậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/791013/chuong-920.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.