Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Mộc Miên mặt xám mày tro hồi cung.
"Mộc Miên, ngươi đi đâu thế?" Hà Chỉ gọi nàng lại.
Mộc Miên lau mặt một cái: "Đừng nói nữa, điện hạ bảo ta đi ra đường cái đốt một đống củi lửa, ta xém chút bị người bắt được."
Hà Chỉ: "Điện hạ... Làm gì thế?"
"Ta làm sao biết." Mộc Miên khoát khoát tay: "Ta về tắm rửa trước đã."
Sơ Tranh trở về sau Mộc Miên, Mộc Miên vừa tiến vào gian phòng, phát hiện gian phòng không có ai, đang muốn gọi người, Sơ Tranh liền từ ngoài cửa sổ nhảy vào.
Mộc Miên: "..."
Sơ Tranh: "..."
Nguy rồi!
Bị nhìn thấy.
Mộc Miên trợn mắt há mồm: "Điện hạ, ngài..."
Sơ Tranh dồn khí đan điền, bày ra tư thế tiêu chuẩn của đại lão: "Hít thở không khí."
Mộc Miên đần độn chỉ chỉ vào cửa, lại chỉ chỉ cửa sổ.
Thông khí cần leo cửa sổ sao?
Sơ Tranh bình tĩnh phất tay: "Ngươi đi ra ngoài trước đi."
"Điện hạ, ngài thật sự không sao chứ?" Mộc Miên không quá yên tâm, luôn cảm thấy có chỗ nào không đúng lắm.
"Không sao."
Sơ Tranh ra hiệu nàng mau chóng ra ngoài.
Mộc Miên lơ ngơ lui ra khỏi phòng.
Đóng cửa phòng, Mộc Miên bỗng nhiên nhớ tới, rốt cuộc điện hạ bảo nàng ra đường cái đốt củi là có ý gì?
-
Hôm sau.
"Điện hạ dậy chưa?"
Sáng sớm Yến Ca đã tới, Mộc Miên canh giữ ở ngoài cửa, lắc đầu: "Điện hạ vẫn chưa dậy, sớm như vậy, Yến thị quân có chuyện gì khẩn cấp sao?"
"Ta..."
Yến Ca dường như hơi xấu hổ cúi đầu xuống.
"Ta tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790972/chuong-879.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.