Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Sơ Tranh cũng chỉ cúi đầu xuống ba giây, sau đó liền ngẩng lên.
Bình tĩnh lại trấn định nói: "Tôi bắt được kẻ cầm đầu."
Hồ Thạc kinh ngạc: "Ở đâu?"
Sơ Tranh nâng cánh tay đang rũ xuống lên, cô đang làm động tác xách đồ vật, nhưng Hồ Thạc cũng không trông thấy trong tay cô có cái gì.
Hồ Thạc chần chờ: "Sơ Tranh tiểu thư... Trong tay cô có gì sao?"
Sao hắn không nhìn thấy bất cứ thứ gì.
Sơ Tranh: "Quên mất, anh không nhìn thấy."
Bản thể của sinh vật không biết, đối với người bình thường mà nói, là trong suốt, giống như không khí vậy.
Cũng không biết Sơ Tranh làm cái gì, mà Hồ Thạc rất nhanh liền trông thấy thứ trong tay cô hiển lộ ra.
Là một đống... đồ chơi màu đen sì.
Giống như một đống mực sền sệt.
"Đây... Đây chính là sinh vật không biết?" Hồ Thạc nhìn chằm chằm cái đống như mực đậm kia: "Chính là nó đang tác quái?"
Sơ Tranh gật đầu: "Chắc vậy."
-
Hồ Thạc đóng hệ thống báo động, lại kiểm tra phòng máy một lần, không phát hiện vấn đề gì.
Trở lại gian phòng phía trên, Hồ Thạc vẫn không nhịn được hỏi: "Sơ Tranh tiểu thư, sao cô lại đi xuống phía dưới đó được?"
Sao cửa lại mở?
Mấy cánh cửa kim loại kia, toàn bộ trang viên, thậm chí cả toàn bộ tập đoàn bây giờ, chỉ có mình hắn biết mật mã.
Mật mã của mỗi cánh cửa đều không giống nhau.
Nhập sai mật mã sẽ lập tức có biến hóa.
Sơ Tranh há mồm liền nói: "Khi tôi xuống đã như vậy."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790949/chuong-856.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.