Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Tần Chân ôm con trai, vội vàng đi từ biệt thự ra.
Cô ta không nghĩ tới Dịch Ngôn Lễ không biết xấu hổ như vậy, vụng trộm di dời tài sản coi như xong, bây giờ còn muốn tranh giành quyền nuôi con với mình.
Lúc trước sao mình lại mắt mù như thế.
Coi trọng một người như hắn ta.
"Xin hỏi, ngài là Tần Chân nữ sĩ sao?"
Tần Chân vừa đặt con trai xuống, bên cạnh liền vang lên một thanh âm.
Cô ta hơi kinh ngạc ngẩng đầu, đứng đối diện là một người đàn ông âu phục giày da, Tần Chân cảnh giác đóng cửa xe lại: "Anh là?"
"Đây là danh thiếp của tôi." Người đàn ông đưa danh thiếp ra.
"Luật sư?" Tần Chân nhíu mày: "Dịch Ngôn Lễ bảo anh tới tìm tôi?"
"Tần Chân nữ sĩ hiểu lầm rồi." Người đàn ông cười nói: "Vụ án của ngài văn phòng luật sư của chúng tôi rất có hứng thú, Tần Chân nữ sĩ muốn nói chuyện không?"
"Tôi có luật sư..."
Người đàn ông đưa một phong thư ra trước: "Ngài xem thứ này trước rồi nói."
Tần Chân xem xong hai thứ trong phong thư, biểu cảm biến đổi.
"Tần Chân nữ sĩ, thứ này đủ cho ngài thắng kiện, quyền nuôi dưỡng con trai, cùng cổ phần của công ty, cũng là của ngài, đoàn luật sư của chúng tôi, sắp tới đều sẽ vì ngài phục vụ, ngài xem?"
Sự cảnh giác dưới đáy lòng Tần Chân không giảm mà trái lại còn tăng: "Sao các anh lại muốn giúp tôi?"
"..."
Tôi làm sao biết vì sao!
Bà chủ bảo làm thế nào, chúng tôi liền làm thế đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790927/chuong-834.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.