Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Phó Trì: Thời gian không còn sớm nữa, cô sớm nghỉ ngơi một chút.
Sơ Tranh: Ừ.
Phó Trì: Đêm hôm đó... Tôi không làm biện pháp bảo vệ?
Sơ Tranh không biết Phó Trì đột nhiên hỏi cái này làm gì.
Sơ Tranh: Ừ.
Phó Trì: Có bảo bảo, cô nguyện ý sinh ra không?
Sơ Tranh:...
Phó Trì: Không nguyện ý?
Sơ Tranh: Tôi cảm thấy, anh có thể sẽ không có được bảo bảo.
Ánh mắt Sơ Tranh dịch chuyển khỏi màn hình, ánh sáng của đèn thủy tinh nhỏ vụn, trải trong đáy mắt cô, giống như tinh quang tản mát.
Nơi này, có lẽ thật sự chỉ là thế giới game.
Bằng không thì vì sao cho tới bây giờ cô cũng chưa từng mang thai?
Sơ Tranh rất không quen với thẻ người tốt ở vị diện này.
Đương nhiên thân là con gái, cô không sợ!
Không có thẻ người tốt nào mà cô không giải quyết được!
-
Hôm sau.
Họp lớp kết thúc, mọi người dồn dập rời đi.
Sơ Tranh không hề xuất hiện, nhưng trên Wechat, nhận được không ít tin nhắn.
Phần lớn người chỉ nói vài câu xã giao.
Cũng có một số người đột nhiên trở mặt lôi kéo làm quen.
Sơ Tranh xử lý hết toàn bộ những tin nhắn rác rưởi này.
Mạn Mạn và chồng cô ta, nghe nói đã rời đi từ tối hôm qua.
Trước đó Mạn Mạn ở trước mặt Sơ Tranh khoe khoang như vậy.
Đêm qua lại ném đi mặt mũi lớn thế kia, cô ta có thể tiếp tục ở lại nữa mới kỳ quái.
Khi Sơ Tranh rời đi, giám đốc cười tiễn cô.
"Người kia..." Sơ Tranh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790924/chuong-831.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.