Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Ong ong ong...
Điện thoại rung lên không ngừng.
Sơ Tranh chính là bị tiếng rung này làm tỉnh lại.
Cô ngồi dậy từ trên giường hỗn độn, sờ đến điện thoại đang rung lên, nhìn màn hình một chút, số lạ?
Sơ Tranh cúp máy, thuận tiện tắt máy luôn.
Căn phòng tối tăm, màn cửa đều kéo lên, trong không khí có chút buồn bực.
Tùy ý đánh giá giữa căn phòng -- loạn.
Đây là phản ứng đầu tiên của Sơ Tranh.
Căn phòng không tính là nhỏ, trừ giường, bên cạnh còn có một số không gian, bị tách riêng ra, đặt giá vẽ và bàn làm việc.
Dưới đất có một ít giấy tán loạn, có tờ bị vò thành một cục, ném trong góc, có tờ thì tùy ý trải trên đất.
Một chiếc máy tính rơi trên mặt đất, đã vỡ nát.
Sơ Tranh xuống giường, đầu hơi choáng váng, vịn vào đồ vật bên cạnh đứng vững, sau khi trở lại bình thường, Sơ Tranh đi kéo màn cửa sổ ra.
Ánh nắng bên ngoài lập tức tiến vào.
Cũng không biết thân thể này bao lâu rồi không thấy ánh sáng, Sơ Tranh cảm thấy mình sắp mù.
Cô nhanh chóng quay người, đi đến nơi hơi tối hơn một chút, thích ứng với ánh sáng này.
...
Nguyên chủ họ Ngải.
Nguyên chủ sau khi tốt nghiệp đại học, không có việc làm chính thức.
Bình thường chỉ nhận chút bản thảo, vẽ vài bức tranh, tiền thù lao đủ để chèo chống cuộc sống của mình.
Vì tiết kiệm tiền thuê nhà, nguyên chủ ở ghép với người khác.
Bạn cùng phòng Thẩm Hàm Thu, lúc đầu nguyên chủ cảm thấy Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790910/chuong-817.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.