Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Sơ Tranh không nghĩ tới người mình muốn tìm, lại là bà lão đêm hôm đó tiện tay đỡ một cái.
Đặng Uyển Bình nhận ra cô, cũng rất bất ngờ, cười ha hả mời cô vào trong.
Sơ Tranh nói rõ ý đồ của mình, Đặng Uyển Bình càng ngoài ý muốn hơn.
Nếu như là người khác tới hỏi, Đặng Uyển Bình nhất định sẽ từ chối ngay.
"Tuổi cháu không lớn lắm đúng không? Cần số cổ phần đó làm gì?"
"..." Vì phá sản.
Sơ Tranh bịa chuyện hai câu.
Nói rất là có tình có lý, Đặng Uyển Bình đại khái đã cảm thấy cô là người tốt, tất nhiên tin tưởng.
"Cổ phần của trung học Thịnh Phong là người yêu bà để lại." Đặng Uyển Bình có chút hoài niệm: "Vốn dĩ nên cho con của chúng ta... Đáng tiếc, đứa bé kia phúc phận không tốt, đã đi trước, liền lưu lại cho một đứa cháu trai của bà."
Những cổ phần của trung học Thịnh Phong, hàng năm chia hoa hồng, đã đủ cho bọn họ cơm áo không lo.
Đặng Uyển Bình cũng không để ý số cổ phần này, nhưng những cổ phần này là để dành cho cháu trai bà ấy.
Cho nên cổ phần này có thể bán hay không, Đặng Uyển Bình không dám trực tiếp kết luận.
Sơ Tranh nói điều kiện của mình một chút.
Cô cũng có thể dùng cổ phần của công ty để đổi, vẫn có thể đảm bảo bọn họ về sau cơm áo không lo.
Đặng Uyển Bình rất thích Sơ Tranh.
Mặc dù Sơ Tranh kéo căng khuôn mặt nhỏ, bộ dáng lãnh nhược băng sương.
Nhưng ấn tượng đầu tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790893/chuong-800.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.