Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Mộ Thâm và bọn họ làm ầm ĩ đến khuya, chờ mấy người kia uống đến say như chết.
Mộ Thâm trở về phòng.
Cái hộp kia được đặt trên giường, ánh đèn chiếu lên trên, nổi lên màu sắc rực rỡ, phá lệ đẹp đẽ.
Mộ Thâm ngồi xếp bằng trên giường, bắt đầu mở cái hộp kia ra.
Hộp gói mấy tầng, Mộ Thâm bóc một đống giấy gói quà ra.
Bên trong là một chiếc hộp màu đen, trên nắp hộp, dùng thiếp vàng công nghệ in một chuỗi chữ cái.
M·U·S·H·E· N
"Mộ... Thâm?"
Mộ Thâm lắc đầu, chắc chỉ là trùng hợp.
Trên hộp trừ mấy chữ mẫu này, thì không còn những thứ khác.
Mộ Thâm hơi chần chờ, mở hộp ra.
Bánh kẹo đủ mọi màu sắc an tĩnh nằm trong hộp.
Mộ Thâm tưởng là thứ quý giá gì, không nghĩ tới chỉ là bánh kẹo.
Nhưng thứ như vậy...
Lúc này đầu óc Mộ Thâm hỗn loạn, hoàn toàn không biết suy nghĩ thế nào.
Hắn lấy từ trong hộp ra một viên, lột ra, bỏ vào trong miệng.
Vị ngọt của kẹo lan tràn ra.
Hương vị kia, giống như có thể một mực lan tràn đến trong lòng hắn.
Cả người đều rất ngọt ngào.
Mộ Thâm rũ mắt nhìn giấy gói kẹo trong tay, ánh mắt hắn hơi dừng lại, rồi mở giấy gói kẹo ra.
M·U·S·H·E· N
Chữ cái đồng dạng.
Trừ cái này, phía trên không có bất kỳ thứ gì khác.
Mộ Thâm lột mấy cái, đều giống nhau.
Trong hộp kẹo cơ hồ không có lặp lại, giấy gói kẹo khác biệt, chữ cái tương tự.
Chữ cái trên hộp, hắn cảm thấy là trùng hợp.
Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790885/chuong-792.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.