Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
"Sắp xếp phẫu thuật."
Nữ sinh đưa cho bác sĩ Chu mấy tờ giấy.
Bác sĩ Chu kinh ngạc nhìn nữ sinh một chút, ông nhận lấy mấy tờ giấy kia nhìn nhìn, cũng rất nhanh nhận được điện thoại của bên kia, ánh mắt bác sĩ Chu dừng trên người Sơ Tranh vài giây, đáp lại đầu dây bên kia: "Được, tôi lập tức sắp xếp."
Bác sĩ Chu vội vàng rời đi.
Mộ Thâm giống như còn chưa kịp phản ứng.
Sơ Tranh kéo hắn ngồi xuống cái ghế bên cạnh: "Nam nhi dưới đầu gối là vàng, đừng tùy tiện quỳ xuống."
Loại bệnh viện thế này, người ta có quy định bắt buộc, bác sĩ cũng chỉ là nhân viên ở đây mà thôi.
Quỳ xuống hữu dụng, vậy nhiều người nhà bệnh nhân không có tiền, trực tiếp quỳ xuống là được rồi, còn đập nồi bán sắt kiếm tiền làm gì.
"Tiền..."
"Tôi không hảo tâm như vậy, tôi cho anh mượn số tiền kia, anh phải trả lại tôi." Sơ Tranh cắt đứt lời hắn.
Sơ Tranh nói lời này, ngược lại làm Mộ Thâm có thể tiếp nhận.
Cô không phải vô duyên vô cớ cho hắn số tiền kia.
Là phải trả...
Đáy lòng Mộ Thâm rất rõ ràng, hắn không có cách nào lấy ra một khoản tiền lớn như thế, trong một khoảng thời gian ngắn được.
Hắn từ chối, bà nội hắn có lẽ sẽ không có chút hi vọng sống nào.
Hắn không thể từ chối.
Mộ Thâm siết chặt ngón tay: "Tôi sẽ trả cho cô."
Hắn ngừng một chút: "Cảm ơn cô, Sơ Sơ."
Thanh âm Mộ Thâm rất thấp, Sơ Tranh chỉ nghe thấy hắn nói cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790882/chuong-789.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.