Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Tiêu Thụy: "..."
Tiêu Thụy chỉ cảm thấy động tác của Sơ Tranh quá nhanh, còn chưa kịp phản ứng, thì gã đã mất đi năng lực hành động.
Sau đó bên tai liền vang lên câu nói lạnh như băng kia của Sơ Tranh.
Mặt Tiêu Thụy ép trên bức tường bẩn thỉu, mắt cũng bị ép đến thay đổi hình dạng: "Mày muốn thế nào? Xin lỗi?"
Tiêu Thụy hét về phía Tiêu Mị: "Tiêu Mị, xin lỗi!"
"Không cần." Thanh âm Sơ Tranh lãnh đạm: "Câu xin lỗi tao tự mình động thủ lấy được mới tốt."
Miệng phục nhưng tâm không phục thì xin lỗi có ích lợi gì.
Đáy lòng Tiêu Thụy dâng lên dự cảm xấu.
Đầu gối gã đột nhiên tê rần, quỳ sập xuống đất, sau đó trước mắt tối sầm lại, ý thức bay xa, gã mơ hồ nghe thấy tiếng Tiêu Mị kêu to.
Bên cạnh còn có người xem, Sơ Tranh cũng không thể làm ra chuyện quá đáng gì.
...
"Thâm ca."
Mấy thiếu niên ngồi trên thân người khác xem kịch đứng dậy, đồng thời nhìn về một phương hướng.
Đầu con ngõ cũ nát dơ dáy bẩn thỉu, có một thiếu niên chậm rãi đi đến, đồng phục mặc rất hợp quy tắc, trên vai đeo cặp sách, ánh nắng chiều kéo dài thân ảnh của hắn.
Thiếu niên nhìn vô cùng phong độ tri thức, nhìn thế nào cũng thấy giống một học sinh tốt.
Thiếu niên đứng ở đó: "Người đâu?"
Mấy thiếu niên chỉ chỉ người trên đất: "Đều ở đây, ai, mẹ nó, chạy rất nhanh, chúng em đuổi theo cả mấy con phố."
Thiếu niên đi tới, đưa cặp sách cho một người, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790877/chuong-784.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.