Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Sơ Tranh vừa mở mắt ra liền phát hiện mình đang đứng trong mưa, toàn thân đều bị xối đến ướt đẫm, quần áo dính trên người, cũng may nhiệt độ rất cao, không cảm thấy rét lạnh.
Cô đánh giá xung quanh, nơi này là một con đường nhỏ, bốn phía có các tòa nhà cao tầng.
Dưới màn mưa, đường nhỏ uốn lượn không biết thông đến nơi nào.
Sơ Tranh đi lên phía trước một khoảng cách, tìm được một cái đình nhỏ tránh mưa.
Toàn thân Sơ Tranh đều ướt đẫm, cô sờ sờ trên người, sờ được điện thoại di động và túi tiền.
Thân thể này không biết đã dầm mưa bao lâu, điện thoại không cách nào khởi động lên được.
Sơ Tranh vừa muốn đi ra ngoài, trong bóng tối, có người cầm ô đi tới, nhìn bộ dáng thì có vẻ là một người già, đi rất chậm, dường như hành động bất tiện.
Đình nhỏ có cầu thang, khi bà lão đi lên, có lẽ không thấy rõ, trực tiếp nghiêng xuống bên cạnh.
Sơ Tranh muốn lui lại một chút, miễn cho bị người ăn vạ.
Nhưng cuối cùng vẫn đưa tay ra đỡ bà ấy một cái.
Bà lão kinh hồn nhìn về phía Sơ Tranh: "Cảm ơn, cảm ơn, cảm ơn cháu gái."
Sơ Tranh: "..."
Không phải tới ăn vạ là tốt rồi.
Nhóc đáng thương yếu ớt bất lực, không chịu nổi ăn vạ đâu.
Bà lão tóc bạc trắng, nhìn qua rất là hòa ái, bà ấy thu ô lại.
"Nếu không có cháu gái, thì hôm nay chỉ sợ bà phải nằm lại chỗ này." Bà lão lại nhìn kỹ Sơ Tranh thêm một lần: "Sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790868/chuong-775.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.