Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Phía trước chính là nhà Giang Đại Sinh.
Quan binh tiến vào, Dương Thúy Thúy liền lớn giọng gào lên, tựa như sợ người khác không nghe được.
Trước đó trị ‘căn’ cho Giang Lương Nghiệp, lương thực trong nhà, cơ bản đều đổi hết rồi.
Hiện tại phải giao lương, làm gì còn mà giao.
Dương Thúy Thúy một khóc hai nháo, Giang Đại Sinh ngẫu nhiên hát đệm hai câu, không nhìn thấy Giang Ngọc Ngọc, có lẽ là sợ những quan binh này, trốn ở trong phòng.
Gặp phải loại đàn bà đanh đá này, bọn quan binh đau đầu cực kì.
"Đừng càn quấy, nhanh chóng nộp ra đây!!"
Dương Thúy Thúy ngồi dưới đất khóc: "Quan gia, không phải ta không nộp! Là nhà chúng ta thật sự không có."
Không biết Dương Thúy Thúy làm sao lại nhìn đến Sơ Tranh đứng ở phía sau, giơ tay chỉ vào cô: "Quan gia, chính là nàng, nàng hại nhà ta đoạn tử tuyệt tôn, chúng ta vì chữa bệnh cho con trai, lương thực cũng đã tiêu hết, đều là nàng!!"
Bọn quan binh nhìn về phía "nhà giàu" Sơ Tranh: "..."
Quan gia dẫn đầu tằng hắng một cái: "Nàng không phải cháu gái nhà ngươi sao?"
"Đúng vậy, quan gia ngươi không biết đâu, tâm tư nàng độc ác cỡ nào." Dương Thúy Thúy tiếp lời nói ngay, triệt để đem hành vi của Sơ Tranh, đổi trắng thay đen, lại thêm mắm thêm muối nói lại một phen.
Bọn quan binh nghe xong, nửa người dưới cũng nhịn không được mát lạnh.
Tiểu nương tử này hung ác như thế sao?
"Việc này có thể báo quan, sao các ngươi không báo quan?" Nếu thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790844/chuong-751.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.