Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Còn chờ ta đưa tới cửa, năng lực nghiệp vụ của các ngươi trâu như vậy cơ à, cướp bóc làm gì, đi bán hàng đa cấp đi cho rồi.
Ba người: "..."
Mặc dù cảm thấy có chỗ nào không đúng, nhưng không cách nào phản bác được.
Ba người liếc nhau —— trong bóng tối, kỳ thật cũng xem không hiểu đối phương muốn biểu đạt cái gì.
"Lên không?"
"Lên... Đi."
Đã đuổi theo tới đây, không thể tay không mà về được!
Người ở giữa ra lệnh: "Đi."
Hai người khác một trái một phải bò lên hai bên tảng đá.
Trên vách núi cỏ hoang mọc thành bụi, dốc đứng trơn trượt.
Người bên trái bò nhanh hơn, đã sờ đến tảng đá. Vừa muốn đi lên, cằm liền bị đá cho một cước, lăn ùng ục xuống dưới, đập xuống đất.
"Ôi..."
Người bên phải theo bản năng nhìn xuống phía dưới, kết quả chính là gã cũng bị đá lăn.
Hai người lăn xuống dưới, người đang đứng lui lại mấy bước, có chút không dám tiến lên.
Sơ Tranh nhảy từ trên tảng đá xuống.
"A!!"
Người kia kêu to vọt tới chỗ Sơ Tranh.
Sơ Tranh đá một cước vào bụng gã, đạp người lên trên vách núi đá.
Sơ Tranh chỉnh đốn ba người này một phen.
Ba người đau đến kêu ngao ngao, hoang vu dã lĩnh, quả thực có chút doạ người.
Trên một cái lối nhỏ ở nơi xa, hai đạo nhân ảnh bị âm thanh kia làm cả kinh đến mức dừng lại.
Bóng người phía trước cảnh giác hỏi: "Âm thanh gì thế?"
Người phía sau khiêng một cái túi vải, túi vải rất dài, bên trong giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790840/chuong-747.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.