Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Khi Sơ Tranh tìm được Chung Ly Lạc, nó bị giấu ở bên cạnh một cái thùng rác, Trang Kỷ không thấy tăm hơi.
Chung Ly Lạc bị thương, cả người đều đang phát run.
"Tầm Ẩn..."
Sơ Tranh quay đầu, yêu vừa rồi còn đi phía sau cô, lúc này không thấy tăm hơi đâu nữa.
Sơ Tranh: "..."
Vật nhỏ giỏi nha!
Sơ Tranh ôm Chung Ly Lạc lên.
"Kỷ ca ca..."
Chung Ly Lạc thanh âm yếu ớt, Sơ Tranh cơ hồ không nghe rõ nó nói cái gì.
"Kỷ ca ca của nhóc ở đâu?" Giọng điệu Sơ Tranh không tốt lắm, trong lòng tràn đầy suy nghĩ thẻ người tốt của mình chạy trốn.
Chung Ly Lạc run rẩy cánh tay nhỏ, chỉ vào một phương hướng.
Nhưng sau khi đi qua, lại là lối rẽ.
Lần này Chung Ly Lạc cũng không biết.
Ngay khi Sơ Tranh dự định từ bỏ, trong ngõ hẻm bên cạnh có âm thanh vang lên.
Sơ Tranh đi qua bên kia, người đầu tiên trông thấy chính là nam tử đứng ở giữa, trường sam hoa lệ phức tạp, tóc dài tùy ý xõa sau lưng, lộ ra một nửa gương mặt, bóng đêm không thể che hết phong hoa tuyệt sắc của hắn.
Mà lúc này nam tử kia, trong tay xách một con yêu, tay của hắn lấy ra nội đan từ trong thân thể yêu.
Cuối cùng hình như có chút ghét bỏ ném yêu đi, ánh mắt quét về phía thiếu niên trong góc khất.
Đầu lưỡi nam tử nhô ra, nhẹ nhàng liếm cánh môi một cái.
Trong bóng tối, sự tà ác và sợ hãi sinh sôi, du đãng trong không khí.
"Tầm Ẩn!"
Cánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790827/chuong-734.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.