Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
"Ngôn đại pháp y, cậu không giúp tôi phân tích tình tiết vụ án, lại đi cướp người bị hại của người khác làm gì?"
Thẩm Tứ Minh đẩy cửa ra, hình ảnh trông thấy chính là Ngôn Ngộ ngồi xổm dưới đất, cầm chân một cô gái, đang thận trọng xử lý vết thương.
Sơ Tranh: "..."
Xong rồi.
Bị thẻ người tốt trông thấy vết thương coi như xong.
Hiện tại lại xuất hiện một tên nữa... xử lý là được rồi.
Thẩm Tứ Minh ầm một tiếng đóng cửa lại, nhìn bảng hiệu treo bên ngoài một chút.
Văn phòng pháp y.
Không đi sai.
Vậy vừa rồi mình trông thấy cái gì?
Gặp phải quỷ à?
Ngôn Ngộ tên biến thái chỉ thích ở chung với thi thể, thế mà lại cầm chân một cô gái?
Còi báo động trong đầu Thẩm Tứ Minh kêu vang.
Thẩm Tứ Minh lần nữa đẩy cửa ra: "Ngôn Ngộ tôi nói cho cậu biết, giết người là phạm pháp!!"
"Đội trưởng Thẩm, cậu không biết gõ cửa sao?" Ngôn Ngộ giọng điệu bất thiện, đối với chuyện Thẩm Tứ Minh xông tới hai lần, biểu đạt bất mãn của mình.
Thẩm Tứ Minh: "Tôi đây không phải sợ cậu phạm sai lầm sao. Một pháp y như cậu, lúc nào thì đổi nghề làm bác sĩ rồi rồi?"
Ngôn Ngộ: "Pháp y cũng là y."
Thẩm Tứ Minh: "Ha ha, trước kia là ai nói với tôi, "tôi là pháp y, chỉ phụ trách thi thể, không chịu trách nhiệm với người sống" hả."
Thẩm Tứ Minh học giọng điệu của Ngôn Ngộ, giống như đúc, thật sự có mấy phần dáng vẻ khi nói chuyện của Ngôn Ngộ.
Trước kia bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790783/chuong-690.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.