Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Ngôn Ngộ cũng ở chung khách sạn với Sơ Tranh, vừa lúc ở tầng dưới Sơ Tranh, trừ số phòng số tầng không giống, còn lại số đuôi đều giống nhau.
"Xem ra tôi và Cẩm tiểu thư rất có duyên phận."
"Ừ."
"Vậy Cẩm tiểu thư, ngủ ngon."
"..." Thẻ người tốt không có bệnh chứ? Bây giờ không phải là buổi trưa sao?! Được rồi, không thể vạch trần thẻ người tốt.
Khi Ngôn Ngộ xuống thang máy, kín đáo đưa cho Sơ Tranh một tờ giấy.
Thang máy chậm rãi khép lại.
Gương mặt tuấn mỹ của Ngôn Ngộ từ từ biến mất.
Sơ Tranh nhìn tờ giấy một chút, khi ra khỏi thang máy, tiện tay ném vào thùng rác.
Đợi cô về đến phòng, lại thuần thục đem dãy số này lưu vào danh bạ, tên không có gì đặc biệt, chính là hai chữ ngay ngắn - Ngôn Ngộ.
Buổi chiều Sơ Tranh trốn việc, ở trong phòng uổng phí thời gian.
Hơn chín giờ đêm, Sơ Tranh vừa tắm rửa xong, điện thoại của Ngôn Ngộ liền đánh tới.
"Cẩm tiểu thư, quấy rầy rồi." Đầu dây bên kia thập phần yên tĩnh, chỉ có giọng nói dễ nghe của người đàn ông.
Sơ Tranh rất không khách khí: "Biết quấy rầy còn gọi cho tôi?"
Hình như cô chưa từng cho hắn số điện thoại mà?
Vật nhỏ lấy đâu ra?
"..." Ngôn Ngộ trầm mặc vài giây: "Tôi có hai quyển sách hình như rơi trong xe của Cẩm tiểu thư."
"Ồ." Không đợi người bên kia nói chuyện, Sơ Tranh tiếp tục nói: "Tự anh xuống mà lấy, đến phòng tôi lấy chìa khoá."
Ngôn Ngộ lần nữa trầm mặc.
"Vậy phiền Cẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790771/chuong-678.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.