Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Camera giám sát của khu vực làm việc đã hỏng cả tuần nay rồi, không có ai đến sửa, bởi vậy không có giám sát, lại là khu vực công cộng, người đến người đi, không dễ điều tra.
Trong tay Sơ Tranh có biên lai mua hàng, tăng thêm trước đó quả thật có người nhìn thấy cô đặt đồ ở đây.
Hai mươi vạn không phải con số nhỏ, cũng không thể cứ như vậy mà xong việc.
Hành lang bên ngoài phòng làm việc ngược lại có giám sát, điều tra giám sát có thể thấy ai là người rời đi cuối cùng.
Người rời đi cuối cùng cũng là một thực tập sinh, nhưng hiềm nghi của thực tập sinh kia không lớn.
"Buổi sáng hôm nay ai là người đến đầu tiên?"
Cảnh sát hỏi bọn họ.
Mọi người nhíu mày nghĩ một hồi, có người nói: "Hình như là Tiểu Hồng."
Tiểu Hồng khoát tay: "Không phải tôi."
"Khi tôi tới chỉ có một mình cô."
Tiểu Hồng liên tục khoát tay: "Không phải, trước khi tôi đến chị Lưu đã ở đó rồi. Chỉ là về sau chị ấy đi ra ngoài, nói là đi ăn sáng..."
Lực chú ý của mọi người chuyển tới trên người Lưu Cầm.
Lưu Cầm nói: "Đúng là tôi đến sớm nhất, nhưng tôi không làm gì cả, tôi đặt đồ xuống rồi đi ra ngoài."
Lưu Cầm tới sớm nhất, hiềm nghi tăng cao.
Lưu Cầm bất mãn nói: "Ai biết có phải cô ta mang đồ vật đi, rồi bây giờ lại tới nói ném ở đó không. Vật kia hai mươi vạn, người bình thường nào dám bỏ lại đây?"
Cảnh sát tra hỏi cũng cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790765/chuong-672.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.