Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
"Trước để cho công chúa điện hạ của chúng ta nghỉ ngơi một lát đi."
Ân Vấn ra hiệu người bên cạnh tiến lên đưa Lương Thư Tuyết sang bên cạnh.
"Ngươi muốn làm gì? Thả ta ra..." Lương Thư Tuyết hoảng sợ giãy dụa: "Buông ra... Đừng đụng vào ta! Tế, tế ti đại nhân... Cứu mạng, tế ti đại nhân cứu ta!!"
Trong con ngươi của Lương Thư Tuyết phảng phất như có ánh sáng.
Đinh đinh đang đang ——
Tiếng lục lạc từ xa mà đến gần.
Ân Vấn nhìn sang bên kia.
Nam nhân mặc thường phục của tế ti màu nguyệt bạch, chậm rãi đi ra, bên cạnh hắn có một con đại cẩu đen tuyền đi theo, bên trái là một tiểu thiếu niên nhìn không lớn lắm.
Nam nhân khuôn mặt tuyệt mỹ, trên thân lộ ra khí tức thánh khiết, cho dù là nam nhân nhìn, thì cũng nhịn không được mà bị hắn hấp dẫn.
Đôi mắt Ân Vấn hơi nheo lại.
Có người lướt qua bên cạnh y, cơ hồ là vừa đảo mắt đã đến trước mặt nam nhân kia.
"Sao chàng lại tới đây?"
Tế ti trẻ tuổi trầm mặt, giọng điệu không tốt lắm, hỏi: "Hẳn là ta phải hỏi nàng, vì sao không nói lời nào đã đi."
Nàng có biết mấy ngày nay mình trôi qua như thế nào không.
Sơ Tranh: "..."
Ta đây không phải là đến báo thù cho chàng sao?
Sao lại hung với ta?
Vật nhỏ thật lợi hại nha!
Ánh mắt Sơ Tranh rơi vào trên y phục của Linh Tích, trên vạt áo màu nguyệt bạch, không biết bị thứ gì gẩy ra mấy lỗ thủng, tóc cũng hơi lộn xộn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790754/chuong-661.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.