Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Chuyện của nguyên chủ, kỳ thật cũng không có gì đáng nói.
Chỉ là câu chuyện về một nữ hài tuổi nhỏ vô tri, bị người lừa bán, cuối cùng được bồi dưỡng thành một con cờ.
"Sao ta lại cảm thấy..." Linh Tích muốn nói lại thôi.
"Cái gì?"
Sơ Tranh vẫn dựa vào hắn, cánh môi dán lên gương mặt hắn, cách quá gần, màu đỏ ửng trên mặt Linh Tích càng nhiều.
Linh Tích thấp giọng nói: "Người nàng nói, không giống với nàng."
Trong chuyện xưa nàng kể, tiểu nữ hài kia vô tri nhát gan, chưa từng thấy thế giới bên ngoài.
Thế nhưng nàng...
Không giống.
"Bởi vì ta..."
Tắt ——
【 Tiểu tỷ tỷ xin đừng trái với quy tắc a ~ 】 Vương Giả thanh âm vui sướng nhắc nhở.
"Người sẽ trưởng thành." Sơ Tranh sửa miệng: "Chưa từng nghe thấy câu trưởng thành trong một đêm à?" Ta thì không giống, ta mẹ nó là biến thành người khác, nhưng mà Vương bát đản không cho ta nói cho chàng biết.
Linh Tích có chút mờ mịt: "Nhưng cũng sẽ không..."
Giọng điệu Sơ Tranh lạnh hơn mấy phần: "Chàng không tin ta?"
Câu nói của mình bị ném trả trở về, Linh Tích nhấp môi dưới: "Ta tin tưởng nàng."
"Ngoan."
Linh Tích đè xuống nghi vấn dưới đáy lòng, ngược lại hỏi ra một ấn đề khác: "Vì sao Diệp gia muốn đồ thành?"
Mậu Lăng Thành không quá lớn, hơn nữa lại ở vào khu vực vắng vẻ.
Tại sao Diệp Thư Lương lại muốn diệt một thành trì như vậy?
"Ta làm sao biết." Diệp Thư Lương lại không nói cho nguyên chủ biết.
"Ma pháp trận bên ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790747/chuong-654.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.