Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Tận đến giữa trưa ngày hôm sau, mọi người mới trông thấy Linh Tích.
Trên đại điện, bốn vị trưởng lão của Thần Điện đều đến đông đủ, lúc này đang chia hai hai đứng thành hai bên.
Linh Tích ngồi xuống ghế chủ vị của tế ti, thanh âm nhàn nhạt hỏi: "Tra được gì rồi?"
Vị trưởng lão Giáp đứng đầu bên trái lên tiếng trước: "Tế ti đại nhân, ngài không sao chứ?"
"Không sao."
Bốn vị trưởng lão có chút ngờ vực.
Nếu không sao, vậy vì sao đến lúc này mới xuất hiện?
"Tra được gì rồi?" Linh Tích hỏi lại lần nữa.
Trưởng lão Ất hắng giọng: "Chúng ta đã thẩm vấn mấy tên ám ma pháp sư kia..."
Trưởng lão Ất đột nhiên dừng lại.
Linh Tích chờ giây lát cũng không thấy ông ta nói tiếp, mi tâm hắn cau lại: "Ừ, kết quả."
Trưởng lão Giáp lắc đầu: "Bọn chúng thừa dịp chúng ta không chú ý, tự sát."
"Cho nên không tra được đầu mối hữu dụng?"
Bốn vị trưởng lão lắc đầu.
Lúc ấy quá nhiều người, bọn họ không có khả năng hỏi từng người một.
Đầu mối hữu dụng quá ít, người bị bắt lại tự sát.
Chuyện này đến một chút manh mối để điều tra cũng không có.
"Tiếp tục tra."
Linh Tích ném ra câu nói này, vội vàng rời đi.
Lưu lại bốn vị trưởng lão thần sắc khác nhau, trong lòng đều có suy đoán.
...
Linh Tích lo lắng cho Sơ Tranh, vội vàng trở lại Thiên Điện.
Sơ Tranh đã tỉnh, đang nằm trên giường hoài nghi nhân sinh.
"Tiểu Tranh."
Linh Tích bước nhanh mà đến, đụng vào không ít thứ, nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790745/chuong-652.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.