Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Người ở Thanh Phong Điện không nhiều, Sơ Tranh một đường đi ngang qua, cũng không nhìn thấy mấy người, Thanh Phong Điện trống trải, nếu như không phải nơi này tiên khí phiêu phiêu, Sơ Tranh đều cảm thấy đây là quỷ điện.
Sơ Tranh đẩy cửa chính điện ra, lặng yên không tiếng động đi vào.
Linh Tích đang dựa vào bàn khắc đá ma pháp, Sơ Tranh không phát ra bất kỳ âm thanh gì, nhưng hắn vẫn dừng lại, giọng điệu mềm mại gọi một tiếng: "Tiểu Tranh?"
"Sao chàng biết là ta tới, không phải chàng không nhìn thấy sao?" Không phải thẻ người tốt giả vờ đấy chứ?
"Trên người nàng có khí tức của nguyên tố ám, ta có thể trông thấy." Linh Tích dừng một chút, bổ sung một câu: "Rất đặc biệt." Đặc biệt đến mức chỉ cần một chút là có thể nhận ra được.
"Rõ ràng ta đã thu liễm." Sơ Tranh phất y phục ngồi xuống: "Sao chàng có thể trông thấy?"
"Có thể là bởi vì trong thân thể ta cũng có nguyên tố ám, cho nên càng nhạy cảm hơn một chút." Ngón tay Linh Tích cẩn thận tránh khỏi đồ trên bàn, sờ đến tay của cô rồi giữ chặt: "Nàng thu liễm rất khá, trừ ta, sẽ không ai nhìn ra được."
"Ồ." Sơ Tranh nhìn về phía mặt bàn: "Chàng đang khắc cái gì vậy?"
"Đá ma pháp." Linh Tích nói.
"Để làm gì?"
"Lưu trữ ma pháp hệ ánh sáng."
Bởi vì ma pháp sư hệ ánh sáng quá ít.
Cho nên rất nhiều chuyện cần ma pháp hệ ánh sáng giải quyết, có thể dùng đá ma pháp thay thế.
Sơ Tranh đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790739/chuong-646.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.