Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Lời ngầm của câu nói này chính là, người ta có lưu khách hay không, đó là quyền lợi của tế ti đại nhân.
Các tế ti đại nhân trước kia, không lưu khách ở Thanh Phong Điện, không có nghĩa là không thể.
Lần này Lương Thư Tuyết triệt để biến sắc.
"Các vị còn có chuyện gì không?"
Lương Thư Tuyết muốn nói gì đó, cuối cùng cố kỵ Cửu Khúc là người bên cạnh Linh Tích, không dám náo nữa.
"Không có chuyện gì, thì mời các vị về nghỉ ngơi đi." Cửu Khúc ra hiệu người Thần Điện dẫn bọn họ rời đi.
Phú Dục nhìn Sơ Tranh: "Vậy... Ta đi trước."
"Ừ."
Lương Thư Tuyết phẫn nộ trừng Sơ Tranh một cái, khí thế hung hăng rời đi.
Thù mới hận cũ, bút trướng này nàng ta sẽ không tính như vậy đâu.
Cửu Khúc thấy người đi rồi, rất cung kính đi tới làm một dấu tay xin mời: "Sơ Tranh cô nương, chủ nhân cho mời."
Mấy ngày nay thẻ người tốt đều trốn tránh mình.
Bây giờ bỗng nhiên lại muốn gặp mình?
Thanh Phong Điện quá lớn, cong cong quẹo quẹo, Sơ Tranh cũng không biết đi đến nơi nào.
"Chủ nhân ở trong điện, Sơ Tranh cô nương đi vào là được." Cuối cùng Cửu Khúc đưa Sơ Tranh đến một toà Thiên Điện.
Sơ Tranh đẩy cửa Thiên Điện ra.
Trong điện, lụa mỏng rũ xuống, tầng tầng lớp lớp kéo dài đến bên trong.
Sơ Tranh đi vào, cửa phía sau tự động đóng lại.
Cô quay đầu nhìn một chút, hất tầng lụa mỏng thứ nhất ra, đi vào bên trong.
Đại điện trống trải, chỉ có lụa mỏng rũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790737/chuong-644.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.