Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Từ sau khi nguyên chủ rời khỏi sơn thôn kia, đến Diệp gia, thì không biết gì về thế giới bên ngoài.
Lần này Diệp Thư Lương mang nàng rời đi, nàng cũng không biết rốt cuộc là đi đâu.
Trong trí nhớ của nguyên chủ, ấn tượng duy nhất chính là Bồng Hoa Thành.
Nhưng mà...
Nguyên chủ cũng không biết đi kiểu gì.
Sơ Tranh mặt không cảm xúc quay về: "Ngươi đi Bồng Hoa thành?"
Biểu cảm trên mặt tiểu công tử lập tức sáng lên, cái đầu nhỏ liên lục gật gật: "Đúng đúng."
"Ngươi biết làm sao đi không?"
"..."
Tiểu công tử lâm vào trầm mặc.
Sơ Tranh: "..."
Tiểu công tử: "..."
Hai người đứng trên đường cái mắt to trừng mắt nhỏ.
"A! Chúng ta có thể mời người của ma pháp dong binh công hội." Hai mắt tiểu công tử tỏa sáng, có chủ ý: "Ta có tiền. Cô nương, không bằng chúng ta cùng đi?"
...
Ma pháp dong binh công hội là cấp cao của dong binh đoàn.
Ở đây có thể nhận nhiệm vụ, cũng có thể phát nhiệm vụ.
Nhiệm vụ hộ tống là nhiệm vụ thường thấy nhất.
Nhưng vị trí hiện tại của bọn họ, là một cái trấn nhỏ, người trong ma pháp dong binh công hội không đủ, trong lúc nhất thời vẫn không có ai nhận nhiệm vụ này.
"Đây thật sự không phải vấn đề về kim tệ, hai vị, hai vị cũng nhìn thấy, hiện tại chúng ta không đủ người, không ai nhận nhiệm vụ."
Người phụ trách dong binh công hội sầu mi khổ kiểm.
Có tiền không thể kiếm, hắn cũng rất sầu.
Phú Dục lay lay cái bàn: "Thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-than-bung-chay-di/790721/chuong-628.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.